Tình trạng pháp lý Fisting

Vương quốc Anh, việc thực hiện fisting là hợp pháp;[20] tuy nhiên, Viện Kiểm sát Hoàng gia Anh (CPS) coi việc xuất bản tư liệu về fisting là cơ sở để truy tố theo Đạo luật Xuất bản Văn hóa phẩm tục tĩu 1959.[21] Bất chấp chỉ đạo của CPS, trong vụ R v Peacock vào năm 2012, Michael Peacock không bị kết tội vi phạm Đạo luật xuất bản Văn hóa phẩm tục tĩu vì hành vi buôn bán DVD có chứa hành động fisting với hậu môn.[22] Cũng có một vụ truy tố về nội dung khiêu dâm cực đoan không thành công vào năm 2012, trong đó bên công tố lập luận rằng hình ảnh fisting với hậu môn cấu thành nội dung khiêu dâm cực đoan, và do đó bị coi là bất hợp pháp, vì hành vi này "có khả năng dẫn đến thương tích nghiêm trọng cho hậu môn, ngực hoặc bộ phận sinh dục của một người".[20] Tại Hoa Kỳ, theo luật sư Allan Gelbard, không có gì "bất hợp pháp về bản chất" ("per se illegal") đối với bất kỳ nội dung khiêu dâm nào, miễn là nó không phải là nội dung khiêu dâm trẻ em, tuy nhiên, nó có thể bị coi là tục tĩu. Fisting nằm trong Danh sách Cambria, một danh sách các hành vi tình dục có thể bị truy tố theo luật nội dung tục tĩu của Hoa Kỳ, do luật sư Paul Cambria tạo ra vào năm 2001. Danh sách này nhằm mục đích đóng vai trò là hướng dẫn giúp các nhà sản xuất tránh các vụ kiện nội dung mang tính tục tĩu.[23]